Những câu thơ về tình cảm ông bà và cháu, nhớ về ông bà đã mất

Tình cảm đặc biệt giữa ông bà và cháu luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các thi nhân. Dưới đây là một số bài thơ về ông và bà, những người mà chúng ta luôn nhớ và kính mến dù đã mất.

Thơ về ông

Hình ảnh ông hiền dịu bên cháu chắc chắn đã được rất nhiều tác giả ghi lại. Dưới đây là một số bài thơ về ông, thể hiện tình cảm của tác giả dành cho ông của mình.

Ông Nội của Tôi (Tác giả: Dũng Bùi)

Nhớ về Ông Nội ngày xưa,
Lưng còng, tóc bới, sống vừa bảy mươi.
Cháu Ông chưa đến tuổi mười,
Nhớ cây gậy chống, Ông cười gõ con.

Nhớ hoài ngày tháng vẫn còn,
Đầu con Ông gõ, làm con nhớ hoài.
Ông cười tay nắm bàn tay,
Hôn trên chỗ gõ, mắt cay Nội nè.

Thương cho cháu Nội Ông ghê,
Ba con vất vả mọi bề nghe không.
Đi làm nuôi cháu cả Ông,
Làm tròn hiếu đạo nặng lòng Ba con.

Bây giờ Ông mất đâu con,
Ba con cũng bỏ cả con đi rồi.
Một mình như đứa mồ côi,
Nhớ về năm tháng Nội Tôi một thời.

Nhớ hoài, nhớ mãi Nội ơi!
Nhớ cây gậy gỗ, nhớ đời con đây.
Tóc sương muối bạc giờ này,
Đầu con Nội gõ, còn đây nhớ hoài!

Hình ảnh ông bà tình cảm bên nhau

Chơi cùng Cháu (Tác giả: Chưa rõ)

Cháu chạy tung tăng trong nắng hanh,
Gió xuân ru mầm lá hiền lành.
Ông ngồi trông cháu trông trời đất,
Xáo xuyến ngần xanh trên mạ xanh.

Cháu biến ông thành con ngựa cưỡi,
Ông thành tên lửa cháu giăng bay.
Túm tóc ông reo bừng cả má,
Lại bắt ông làm ông rượu say.

Ông giả làm say lăn xuống đất,
Ngừng chơi, cháu chạy đến nâng ông.
Ông hé mắt nhìn, không muốn dậy,
Tình cháu làm say quá rượu nồng.

Thơ về bà

Thơ về bà là những bài thơ dạt dào cảm xúc về hình ảnh người bà tảo tần, hiền dịu bên con cháu của mình. Có rất nhiều cảm xúc của các tác giả được ghi lại qua các bài thơ dành cho người bà kính yêu của mình.

Bà ơi (Tác giả: Lê Thị Ngọc Thủy)

Bà mình vẫn đẹp làm sao,
Duyên dáng như lúc má đào đương xuân.
Bàn tay khéo léo cuốn vần,
Mai tóc một thuở vấn trần làm duyên.

Ngày ấy bà đẹp như tiên,
Nay còn phảng phất trên miền nếp nhăn.
Nụ cười tươi tắn in hằn,
Thời gian không thể xóa băng nét từ.

Bà là Phật Mẫu tâm như,
Trong lòng con cháu suy tư tình bà.
Yêu bà lắm lắm đó nha,
Bà là gốc rễ cây đa cây đề.

Bà là tùng bách sơn khê,
Bà đã xây dựng đề huề tư gia.
Đời con cố gắng giữ nhà,
Nuôi dạy con cháu thành ra người hiền.

Học nhẫn, học đức, học siêng,
Trị gia đúng mức… con hiền, chăm, ngoan.
Công dung ngôn hạnh vẹn toàn,
Đây quà con cháu ngoãn ngoan trao bà.

Hình ảnh tình cảm của ông bà và cháu gần gũi, thân thiết

Ngoại tôi (Tác giả: Bằng Lăng Tím)

Ngoại tôi tóc bạc lưng còng,
Đêm ngồi tựa cửa chờ mong con về.
Đường dài vạn dặm sơn khê,
Nghe mưa hiu hắt não nề tâm can.

Chiều nay tin tức lũ tràn,
Cuốn đi nhà cửa nát tan hết rồi.
Lòng buồn thương ngoài cút côi,
Nhà tranh vách lá ngoài ngồi nhìn mưa.

Bước chân về mái nhà xưa,
Tối về thăm ngoại đong đưa võng dù.
Ấm lòng nghe lại tiếng ru,
Ngoài vườn vọng tiếng chim cu gọi bầy.

Bưởi, chanh, xoài, mít còn đây,
Bao nhiêu kỷ niệm những ngày còn thơ.
Mấy mùa hoa mận, hoa mơ,
Bạn bè thuở nhỏ bây giờ nơi đâu?

Bờ ao giàn bí, giàn bầu,
Hàng dừa nghiêng bóng bên cầu nhà tôi.
Pha sương tóc bạc… da mồi,
Lưng còng dáng ngoại… trong tôi… nhớ hoài…

Ngoại ơi (Tác giả: Phi Nga)

Con yêu bà lắm, ngoại ơi!
Con mong bà khỏe, yêu đời tươi vui.
Ngoại như tia nắng mặt trời,
Sẽ chia ánh sáng, rạng ngời cháu con.

Đời ngoại như dốc núi non,
Để cho con cháu, lon ton học cùng.
Ngoại là đồi núi ngàn trùng,
Thân cây cổ thụ, ôm cùng cháu con.

Ngoại như biển cả mênh mông,
Tắm mát tất cả, tấm lòng cháu con.
Hòn đá nước chảy sẽ mòn,
Tình thương ngoại tặng, cháu con mãi còn.

Trăm năm tuổi ngoại đã tròn,
Con ngoại cả tá, nếp lòn cân nhau.
Cháu, chắt, chút, chít cả đoàn,
Buồn, vui quy tụ tập

FEATURED TOPIC

hihi