Cầm tinh con rồng

Thuở bé, tôi luôn vụng về và thường bị mẹ mắng. Những lời nhận xét như “lóng ngóng như vừa từ trời rơi xuống” hay “dại” luôn xuất hiện trong cuộc sống của tôi. Nhưng ông anh họ của tôi lại khuyến khích và nói: “Em sinh năm Thìn, cầm tinh con Rồng mà, đừng để ý những lời khác”.

Lúc đó, tôi không hiểu. Tôi nghĩ rằng cầm tinh con rồng là tốt, vì con rồng có thể bay cao trên trời và thể hiện sự mạnh mẽ. Vậy tại sao tôi lại bị chê to đầu mà dại?

So với bạn bè cùng lứa trong làng, tôi thật lóng ngóng. Khi ra đồng, chúng đều điều chỉnh bước đi một cách tự nhiên, trong khi tôi thường trượt chân và ngã. Chúng thường đi săn dế, chim và không bị thương, trong khi tôi thì thường quên mang nón và sau đó lại sổ mũi khi về nhà.

Một lần, tôi được bố gửi trâu trên đồi. Hai con trâu lớn và hiền lành, cửa chuồng vừa mở là chúng đã tự đi lên đồi để tìm cỏ. Tôi chỉ cần theo sau chúng và không phải là ngược lại. Khi gặp đám bạn đang chăn trâu, tôi ngồi trên lưng trâu và nhìn trời và đất. Khi trời nóng, chúng xuống hồ để ngâm mình trong nước, hai con trâu nhà lại tự đi mà không cần tôi.

Tôi có một lần ngồi một mình trên lưng con trâu đực trong cả buổi, và tôi cảm thấy rất tự hào. Nhưng khi trâu bắt đầu đi xuống đầm sen, tôi tuột khỏi lưng trâu và ngã xuống đất. Hai người bạn trên lưng trâu nhanh chóng nhảy xuống và giúp tôi đứng dậy. Họ mắng tôi và nói: “Ngốc thật. Khi đi lên đồi, hãy giữ chặt vai trâu. Khi đi xuống đồi, hãy giữ chắc đuôi trâu. Đừng để trâu đâm vào đầu bạn, nếu không bạn có thể bị thương”.

Tôi nhận ra rằng tôi đã ngu ngốc. Tại sao tôi không học cách làm như những người khác? Tôi nhớnhò với hai người bạn rằng đừng nói cho mẹ tôi biết vụ này, vì tôi sẽ không được đi đồng nữa!

Lớn lên, tôi nhận ra rằng trong 12 con giáp, chỉ có con Rồng là linh thiêng và chưa ai thấy. Các con vật khác như gà, chó, lợn, mèo là những con vật quen thuộc trong gia đình. Dù là con ngựa kéo trâu cày hay con chuột bắt con rắn, chúng ta có thể thấy chúng. Còn con hổ và con vượn đáng sợ thì ít ai nhìn thấy, vì để tìm thấy chúng, chúng ta phải rời khỏi làng và đi qua rừng. Theo thứ tự chu kỳ: Chuột, trâu, hổ, mèo, rồng, rắn, ngựa, dê, khỉ, gà, chó, lợn. Mỗi con rồng trong đàn thú bị mắng “như từ trên trời rơi xuống”, nhưng thật sự không công bằng.

Khi vào đời, tôi tham gia chiến đấu và phải tránh né địch nhiều lần. Tôi nhận ra rằng mình thật ngốc ngếch và không biết cách ứng phó với các tình huống. Mình lớn mà chẳng khôn lớn, càng to đầu càng dại.

Một lần, khi tôi tham gia Hội nghị quốc tế các nhà báo về nông nghiệp và nông thôn tại Bulgaria và Cộng hòa Dân chủ Đức, tôi nhận ra rằng tôi đã khôn lên nhờ con lươn…

Hãy tiếp tục đọc để khám phá câu chuyện thú vị này.

FEATURED TOPIC

hihi